Chương 3205: PHIỀN

Chương 1 Hai Số Phận

Truyện con đường bá chủ Chương 3205: PHIỀN tại dauphathuongkhung.org. Nếu muốn tìm chương khác vui lòng nhấp vào ô tìm kiếm


ẦM.

Cửa bị đạp ra, cảnh tượng “Huyễn Kha” ôm trong lòng người đẹp ngập tràn cảm xúc phức tạp, đầu bù tóc rối, da dẻ hồng hào, ánh mắt có sóng nước luân chuyển lập tức hiện ra.

Hai vị trưởng lão chú ý quan sát, phát hiện đùi của Hồ Dĩnh còn vết máu chưa khô, nhất thời tràn ngập thâm ý nở nụ cười, chắp tay nói:

“Chúc mừng Thái Tử thu được giai nhân.”

“Hahaha.” Lạc Nam phá lên cười đắc ý, cúi đầu véo gò má Hồ Dĩnh một cái, khoái trá đáp:

“Cũng nhờ hồng phúc của nhị vị.”

Nhận ra tu vi của Hồ Dĩnh đã bị phong ấn, hai lão già Thái Thượng Trưởng Lão vuốt râu:

“Chuyện kế tiếp xin được giao lại cho Thái Tử, hai người lão phu trở về.”

“Chờ bổn thái tử đem con hồ ly này thuần phục triệt để, nhất định sẽ đến phủ trưởng lão của hai vị hậu tạ.” Lạc Nam ung dung phân phó:

“Người đâu, mau đưa tiễn hai vị Thái Thượng.”

Chờ thị nữ đưa hai lão già đi mất, Hồ Dĩnh liền giận dữ cắn vào ngực Lạc Nam, còn nghiến lấy đầu ti của hắn.

“Điên sao?” Lạc Nam giận mình trừng mắt nhìn nàng.

“Mau thả tay!” Hồ Dĩnh giãy dụa:

“Ai cho ngươi nói ta là con hồ ly?”

“Thế ngươi là gì?” Lạc Nam kỳ quái hỏi.

“Ta chính là Vỹ Nhãn Thần Hồ hiểu chưa?” Hồ Dĩnh ngạo nghễ nói:

“Chỉ cần ta khai mở đuôi, trên đuôi sẽ có một con mắt lợi hại, vừa công kích, vừa nhìn thấu và làm chủ các loại huyễn thuật, chướng nhãn pháp.”

“Lợi hại, bất quá vẫn rơi vào tay ta.” Lạc Nam nhếch miệng.

“Đáng giận.” Hồ Dĩnh bực bội nhảy khỏi lòng hắn, hai chân hơi ê ẫm nhưng vẫn có thể đứng vững.

Nhìn thấy đôi nam nữ này giống như liếc mắt đưa tình, Thần Hiên Hiên nhịn không được lên tiếng:

“Vì sao vừa rồi không làm thịt luôn hai lão già kia?”

“Không dễ.” Lạc Nam nhún nhún vai:

“Huyễn Giới có tận năm vị Thái Thượng Trưởng Lão, năm kẻ này tu luyện một loại bí pháp liên kết linh hồn và ý thức với nhau, nếu Tử Giới của ta đem hai lão già nhốt vào, liên kết giữa bọn hắn sẽ lập tức gián đoạn, ba tên còn lại sẽ tìm đến tận cửa.”

Dựa vào thông tin mà Huyễn Kha cung cấp, hắn đã nắm được hầu hết con bài của đám cao tầng Huyễn Giới.

“Thật nhiều thủ đoạn.” Linh Vũ Mộng Âm chau mày.

“Chúng ta ở đây để trộm, không phải để giết người.” Lạc Nam nhắc nhở:

“Thu hoạch phong phú mới là mục tiêu chính.”

“Thôi được rồi, vậy kế tiếp tính sao?” Hồ Dĩnh hỏi.

“Đương nhiên là tìm cách đến bái tế tổ tiên, thuận tiện hành sự.” Lạc Nam cười hắc hắc.

Huyễn Giới này đúng là không dễ đối phó, bảo khố vậy mà đặt tại nơi cúng bái tổ tiên, nếu như không phải được chính miệng Thái Tử tiết lộ, sợ rằng sẽ phải tốn khá nhiều thời gian tìm kiếm.

“Trước tiên chuẩn bị trạng thái toàn thịnh, nơi đó có một phân thân của Huyễn Ảnh Yêu Thần, không dễ đối phó đâu.” Lạc Nam nhắc nhở.

Hắn không muốn có bất cứ sai sót nào xảy ra trong lúc hành động.

Không phải vì hắn sợ cường giả Huyễn Giới, mà vì không muốn kéo dài thêm phiền toái, mất thời gian rồi bỏ lỡ cơ hội vây giết Hỗn Vô Cực tại mảnh vỡ.

Ba nữ nhìn nhau, hiểu ý gật đầu.

Giải trừ phong ấn cho Hồ Dĩnh để nàng tự trị thương, Lạc Nam nhân cơ hội kiểm tra chiến lợi phẩm, xem thử có thứ gì tận dụng được hay không.

Hắn thi triển Trận Pháp bao phủ xung quanh, lúc này mới lấy ra bảo khố và cả Nhẫn Trữ Vật của Huyễn Kha quan sát.

Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm hứng thú chụm đầu lại gần.

Tầm mắt của ba người đều là hạng cực cao, mấy thứ như Nguyên Thạch hay vật phẩm từ Thần Đạo Hạ Phẩm trở xuống cũng chẳng thể lọt mắt.

Chỉ có ba thứ khiến bọn họ hài lòng.

Một thanh kiếm Thần Binh Cực Phẩm – Huyễn Hồn Kiếm, khi vung kiếm chém ra sẽ nhắm vào linh hồn của mục tiêu, khiến kẻ đó rơi vào huyễn cảnh mơ mơ hồ hồ, không phân biệt được thực tại và ảo giác.

Huyễn Hồn Kiếm này là bảo kiếm yêu được Huyễn Kha ưa thích nhất, trước đó hắn muốn dùng ném chém nát Tử Giới nhưng bị Bất Hủ Thần Văn chặn lại.

Bởi lẽ khả năng của thanh kiếm này không phải là sức mạnh thuần tuý, ngược lại sự lợi hại của nó nằm ở chỗ quỷ dị khó lường.

Đối với đại năng giao đấu, chỉ cần một thoáng lơ là cũng đủ định đoạt cục diện, thanh Huyễn Hồn Kiếm này không thể nghi ngờ là hàng tuyệt phẩm.

Lạc Nam thu lại, quyết định đem thanh kiếm này cho Mộc Tử Âm sử dụng.

Với khả năng của nàng kết hợp thêm Huyễn Hồn Kiếm, e rằng mục tiêu bị nàng nhắm vào ngay cả quá trình mình chết như thế nào cũng không biết.

Một kiện Thần Bảo Cực Phẩm – Độn Huyễn Phi Phong như một dãy lụa, khoác dãy lụa này lên người có thể dung nhập vào trong hỗn độn, khuếch đại huyễn thuật tại hỗn độn, vừa che giấu tung tích, vừa khiến địch nhân khó mà đề phòng.

Một cái Trận Bàn Thần Cấp Cực Phẩm – Cửu Thập Cửu Sát Trận, khi Trận Bàn này kích hoạt, người rơi vào trong đó sẽ lập tức lâm vào ảo cảnh, trải qua 99 kiếp với 99 cái chết thê thảm khác nhau, cực kỳ khó lường.

Cửu Thập Cửu Sát Trận này ngoại trừ dùng để đối phó địch nhân còn là thứ dùng để hỗ trợ cường giả rèn luyện tâm cảnh, được trải nghiệm 99 lần chết.

Ngay cả Huyễn Kha đã từng dùng qua Cửu Thập Cửu Sát Trận nên không hề sợ chết cũng chẳng thể chịu nổi thủ đoạn uy hiếp của Lạc Nam đối với hắn là đủ hiểu.

Lạc Nam chép miệng, hắn thèm cả ba món đồ vật này.

Nhưng mà dân chơi đã hứa là làm, liền đem Hỗn Độn Phi Phong giao cho Thần Hiên Hiên, Cửu Thập Cửu Sát Trận giao cho Linh Vũ Mộng Âm.

Hắn vẫn chọn Huyễn Hồn Kiếm.

Mấy thứ còn lại ba người chia đều.

Về phần Hồ Dĩnh, giao ước với nàng ta là phải thu được bảo khố lớn nhất của Huyễn Giới mới có hiệu lực.

“Tên này không hổ là Thái Tử Huyễn Giới, một người sở hữu ba món Thần Cấp Cực Phẩm, rất giàu.” Thần Hiên Hiên cảm thán nói.

Ngay cả nàng cũng chỉ có được năm món phòng thân mà thôi, phải biết rằng nàng chính là người đứng đầu Thần Giới, địa vị cao hơn Huyễn Kha rất nhiều.

“Điều này càng chứng minh những năm qua Huyễn Giới ném đá giấu tay, vơ vét không ít thứ tốt.” Linh Vũ Mộng Âm hừ lạnh.

“Nói đúng đó.”

Lạc Nam gật đầu tán thành, nếu không có sự xuất hiện đột ngột của hắn, ngay cả Siêu Nhiên Sơn Cốc và Tinh Môn cũng đã là vật phẩm trong túi của Huyễn Giới rồi, đó mới là lúc nội tình của Huyễn Giới thật sự đáng sợ.

Tưởng tượng Huyễn Thiên Kính kết hợp với Tinh Môn, một thứ tạo ra ảo cảnh bao trùm bầu trời, một thứ gia cố thiên địa. . .

Đến lúc đó trừ Siêu Thần đích thân giáng lâm, ai dám xâm phạm Huyễn Giới cơ chứ?

. . .

Vài ngày sau, Lạc Nam trong vai Huyễn Kha dẫn theo Hồ Dĩnh bị phong ấn tu vi ăn mặc trang trọng rời khỏi phủ thái tử.

Hắn ngang nhiên ôm eo người đẹp đi thẳng về hướng Huyễn Tổ Thần Đàn, được xây bên cạnh chủ điện của Huyễn Ảnh Yêu Thần.

Vốn có câu nói nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, lối vào bảo khố đặt ngay chỗ dễ nhìn thấy nhất, lại không phải ai cũng đủ tư cách biết được.

Dọc theo đường đi, không ít cường giả Huyễn Giới đều hướng hắn cúi đầu gọi Thái Tử, thái độ cực kỳ kính trọng.

Bởi vì tất cả đều biết một khi Huyễn Ảnh Yêu Thần được tổ tiên đón lên Chung Cực Giới, người thống trị tiếp theo của Huyễn Giới sẽ là vị Thái Tử này.

Hơn nữa ngày đó sẽ không còn xa. . .

Huyễn Kha hiện tại có thể nói là nhân vật quyền lực số hai ở Huyễn Giới, ngay cả thúc thúc của hắn là Huyễn Hoài cũng không thể sánh bằng.

Đó là lý do để chiều lòng Huyễn Kha mà đích thân hai vị Thái Thượng Trưởng Lão phải ra tay giúp hắn đoạt lấy Hồ Dĩnh.

Trước Huyễn Tổ Thần Đàn có một thân ảnh già nua nghiêm trang đứng thẳng, hai mắt khép hờ.

Đây là một lão phụ nhân nhìn qua có vẻ gần đất xa trời, tóc bạc trắng xoá, da thịt nhăn nhúm.

Nhưng đừng vì thế mà xem thường, lão phụ này chính là một trong năm vị Thái Thượng Trưởng Lão của Huyễn Giới, đứng hàng thứ ba trong năm người, bản thể là một tôn Vạn Ảnh Tri Chu, tơ nhện của bà ta giăng xuyên không gian, vô hình vô ảnh nhưng lại giống như hàng triệu con mắt quan sát bốn phương tám hướng, ngay cả một hạt bụi cũng đừng mơ thoát khỏi tầm quan sát.

Đặc biệt nhất là những tơ nhện này còn có thể kết thành ảo trận, huyễn ảnh vây nhốt kẻ địch.

Khi con mồi lạc vào bẫy tơ sẽ là lúc tử thần triệu hoán.

“Thái tử.” Nhìn thấy Huyễn Kha cùng Hồ Dĩnh đến gần, lão phụ nhân cũng không mở mắt, chỉ khẽ gật đầu chào hỏi.

“Gặp qua Tam Lão.” Lạc Nam dựa vào thông tin từ Huyễn Kha mà ứng phó, kéo lấy Hồ Dĩnh cười nói:

“Mỹ nhân khó chiều, ta muốn mang nàng đến bái lạy tổ tiên, để nàng chính thức trở thành con dân Huyễn Giới chúng ta.”

“Thái tử có lòng.” Lão phụ nhân nhẹ gật đầu, ung dung phất tay:

“Mời hai vị lên đàn.”

Lạc Nam mỉm cười, Hồ Dĩnh ở bên cạnh ra vẻ vừa giận vừa thẹn, cắn chặt cánh môi quật cường phản kháng.

Nhưng hắn chẳng nói lời nào, trực tiếp bá đạo đem nàng vác lên vai.

Lão phụ nhân nhịn không được mỉm cười, quả nhiên là thái tử, phong cách hành sự cũng nhanh gọn quyết liệt như vậy, không hổ danh là người sẽ kế thừa Huyễn Giới.

Lạc Nam bế Hồ Dĩnh bước lên tế đàn, nhưng hắn biết rõ dưới lòng đất của tế đàn chính là bảo khố của Huyễn Giới.

Nơi này quá mức trống trãi, ngoại trừ lão phụ nhân đang đứng canh thì ở xa xa còn có hậu vệ tuần tra và hộ pháp ẩn thân trong bóng tối, Trận Pháp và Phù Chú cũng ở khắp mọi nơi.

Nếu không hoá trang thành Huyễn Kha thì việc lén lút xâm nhập là bất khả thi, sẽ lập tức bị phát hiện trong nháy mắt, trừ phi kiên nhẫn chờ đợi có cao tầng của Huyễn Giới đến mở bảo khố để mình lẻn theo phía sau mà thôi.

Cũng may Huyễn Kha có đủ quyền hành để tiến vào bảo khố, đương nhiên là trước sự giám thị của phân thân Huyễn Ảnh Yêu Thần.

Bước lên tế đàn, trước mặt Lạc Nam hiện ra pho tượng khổng lồ.

Đây là tượng một con mắt.

Không sai, chỉ có một con mắt nhưng lại quỷ dị đến cực hạn.

Bởi vì ở trong đồng tử của con mắt này lại có một con mắt khác, ở trong con mắt khác lại có con mắt nhỏ hơn, ở trong con mắt nhỏ hơn lại tiếp tục có một con mắt. . . lặp đi lặp lại dường như vô tận.

Mắt chồng lên mắt, mắt nằm trong mắt, mắt xa mắt gần. . .

Càng nhìn càng thấy rối, càng nhìn càng tê dại cả da đầu.

Đây chính là bản thể của chủ nhân Huyễn Giới – Huyễn Đồng Yêu Thần, cũng là tổ tiên của Huyễn Tộc.

Nghe nói Huyễn Đồng Yêu Thần là tồn tại độc nhất vô nhị, ngay cả khi hắn sinh hạ dòng dõi cũng không có ai là giống hắn một trăm phần trăm, tối đa chỉ kế thừa được một số đặc điểm cũng như phần nào đó năng lực của hắn mà thôi.

Huyễn Ảnh Yêu Thần là hậu duệ có được nhiều điểm giống với Huyễn Đồng Yêu Thần nhất nên mới được quyền quản lý Huyễn Giới như hiện tại.

“Cái này mà là Yêu Tộc? Cái này là đồ quái dị thì đúng hơn.” Lạc Nam trong lòng thầm mắng.

Bất quá hắn cũng không quan tâm, đang định lôi kéo Hồ Dĩnh thắp nhan diễn kịch, sau đó tiến vào bảo khố. . .

“Quỷ Giới Công Chúa đến!”

Một thanh âm bỗng nhiên vang lên.

Lạc Nam sắc mặt bình thản nhưng trong lòng âm thầm chửi thề, mà Hồ Dĩnh ở bên cạnh cũng biểu hiện lạnh lùng.

Bọn hắn biết có phiền toái.

Quỷ Giới Công Chúa giờ nào không đến, lại đến ngay lúc này, thật là biết cách quấy rối.

“Thái Tử, vị hôn thê của ngài đến!”

Quả nhiên Tam Thái Thượng Trưởng Lão vội vàng thả người bay lên, nghiêm nghị nói:

“Chúng ta và Quỷ Giới sắp tới sẽ còn qua lại rất nhiều, không thể lãnh đạm, mời Thái Tử đi gặp nàng!”

Hắn còn chưa trả lời, một thanh âm trầm thấp nhưng đầy uy nghiêm đã như hư vô mờ mịt vọng đến:

“Tiểu Kha, ngươi thay trẫm tiếp đón Quỷ Giới Công Chúa chu toàn.”

Lạc Nam hít sâu một hơi, kẻ dám gọi tên Thái Tử là Tiểu Kha, lại xưng là Trẫm, không cần nói cũng biết chính là Huyễn Ảnh Yêu Thần rồi.

Ông ta ra lệnh cho nhi tử đích thân tiếp đón vị hôn thê, rõ ràng là cũng nóng lòng thúc đẩy quan hệ giữa hai phương đại thế giới.

Nếu hiện tại mình dám từ chối, khả năng bị nghi ngờ là rất cao.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam kính cẩn chắp tay gật đầu.

Thần Hiên Hiên và Linh Vũ Mộng Âm đang ẩn thân ở bên cạnh cũng âm thầm nổi giận:

“Bực mình thật.”

Ngược lại là Hồ Dĩnh, nàng đang khá hứng thú.

Quỷ Giới Công Chúa sẽ là nhân vật nào. . .

. . .

Xem truyện con đường bá chủ cập nhật đầy đủ nhất tại dauphathuongkhung.org

Từ khóa liên quan: con duong ba chu con đường bá chủ con duong ba/chu con duong.ba chu con+duong+ba+chu con.duong ba.chu con.duong.ba chu con đường bá chủ yy con duong ba chu truyenfull đọc truyện con duong ba chu

Liên Hệ Quảng Cáo